Nhà cũ của nhà họ Lục bây giờ chỉ có ông cụ Lục và bà cụ Lục ở lại, về phần ba anh em nhà họ Lục thì mấy năm trước đã tự mình xây dựng nhà mình ở riêng rồi.

Bây giờ hai ông bà cụ vẫn còn khỏe mạnh, có thể tự mình lo chuyện ăn uống.

Ba anh em nhà họ Lục mỗi năm đều cho hai ông bà cụ một chút tiền kính biếu, ăn Tết cũng có lễ.
Về phần cho cái gì, cho bao nhiêu, trước đây ông cụ và bà cụ chưa từng nói gì, cho thì nhận, không cho thì trong lòng biết là được rồi.

Phòng ở nhà cũ không lớn, sân cũng không rộng, dưới hiên bên cạnh còn trưng bày dụng cụ làm nông.
Lục Kiều đi vào trong, đầu tiên là nhìn thấy ông cụ và bà cụ ngồi trong sân.

Tướng mạo của ba anh em nhà họ Lục đều giống ông cụ, mày rậm mắt to, ngũ quan đoan chính, dáng người cũng rất cao.

Bây giờ tuy ông cụ đã là một ông cụ tóc bạc hết hai bên thái dương nhưng vẫn là một ông cụ đẹp lão.
Lục Kiều nhìn sang bà cụ, cô quan sát đôi chân nhỏ của bà cụ trước tiên, khí chất cao nhã, tóc được bà cụ chải thành búi sau gáy, ngũ quan rất tinh tế và thanh tú, là một bà cụ có sức khỏe tốt.

Lúc ánh mắt của Lục Kiều nhìn qua bà cụ thì bà cụ đã nhạy cảm phát hiện được ánh mắt của cô, ngước mắt lên, khi bà cụ đối diện với ánh mắt của cô thì hơi sửng sốt trong chớp mắt.

Dường như Ngô Thu Bình không có ấn tượng gì đặc biệt đối với con gái của nhà con cả.

Ngô Thu Bình cũng không phải là người thích trẻ con, cho nên nhiều năm trôi qua như vậy, cháu trai cháu gái cũng không thân thiết với bà cụ lắm, nhưng mà lúc này đột nhiên bà cụ lại có hứng thú đối với cô cháu gái Lục Kiều này.

Chỉ là đột nhiên trở nên không giống trước đây, thật thú vị.

Lục Kiều đối diện với ánh mắt của bà, rõ ràng nhìn thấy trong ánh mắt bà cụ có sự hứng thú, đôi môi mềm mại của cô nhếch lên tạo thành một nụ cười nhàn nhạt, trong lòng cũng cảm thấy bà cụ này có chút thú vị.

“Đến rồi thì chuẩn bị cơm tối thôi.” Ngô Thu Bình quay về phía Lục Hoa Minh lên tiếng.

Nói xong bà cụ dẫn Lý Thúy Hoa và Giang Thu Nguyệt đi vào phòng bếp bận rộn, Lục Kiều được ông cụ gọi vào trong nhà nói chuyện.

Một lát trôi qua, dần dần có một mùi thơm của rau xào truyền ra từ trong bếp khiến người ta ngửi được mà vô thức cảm thấy đói bụng.

Sau khi đồ ăn làm xong được bưng lên bàn cũng là lúc nữ chính Lục Dao xuất hiện.

Ngoại hình của Lục Dao rất xinh đẹp, là cái kiểu xinh đẹp làm cho người ta càng nhìn càng cảm thoải mái, càng nhìn càng thấy đẹp, mắt to mũi cao, bên khóe môi đỏ chót có một nụ cười nhàn nhạt hơi nhếch lên.

Trên người cô ta mặc một chiếc sơ mi màu lam, phía dưới phối với một chiếc váy màu đen, vòng eo thon thả tinh tế, bắp chân trần thẳng đuột trắng nõn.

Bộ quần áo trên người Lục Dao vừa nhìn đã biết tốn không ít tiền, càng đừng nhắc đến trên cổ tay Lục Dao còn có một chiếc đồng hồ đeo tay.

Dáng vẻ này của Lục Dao khiến người không biết còn tưởng rằng cô ta là một cô gái trong thành phố, không hề nhìn ra chút quê mùa nào của cô gái nông thôn.

Lục Dao đến vào đúng giờ cơm làm bà cụ Lục không vui lắm, sầm mặt lại muốn dạy dỗ vài câu nhưng còn chưa kịp mở miệng thì đã thấy Giang Thu Nguyệt vượt trước một bước nói với Lục Dao:

“Dao Dao, con nói xem vì sao giờ này con mới đến, không phải lúc đi mẹ đã bảo con nhìn thời gian một chút rồi sao? À đúng rồi, tại sao cha con vẫn chưa đến?”

“Vừa rồi con ngồi trong phòng đọc sách nhất thời quên mất thời gian, vừa rồi cha đi ra ngoài rồi, bảo là hôm nay không đến ăn cơm.” Lục Dao trả lời một câu.

Tầm mắt của Lục Dao không tự giác mà rơi vào trên người Lục Kiều, trông thấy khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn xinh xắn của Lục Kiều thì đôi mắt của Lục Dao lóe lên.

Khuôn mặt nhỏ trắng còn hơn cả làn da của cô ta, giống như trứng gà bóc vậy, trắng trắng mềm mềm làm cho người ta muốn véo một cái, từ góc độ này của Lục Dao thì góc nghiêng của cô chị họ này vô cùng xinh đẹp, lông mi vừa dày vừa cong, dài như cánh quạt đang chớp chớp…

Kiểu con gái mảnh mai yếu đuối này vừa hay là kiểu mà đàn ông thích nhất, có thể làm đàn ông sinh ra cảm giác muốn bảo vệ, muốn che chở ở trong ngực mà thương yêu.

Nhìn khuôn mặt đó, bỗng nhiên trong lòng Lục Dao dâng lên một cảm giác ghen ghét.

Đúng vậy, là ghen ghét, Lục Dao ghen ghét với khuôn mặt xinh đẹp này của chị họ.

Ánh mắt đó quá nóng bỏng, người trong cuộc Lục Kiều hờ hững ngước mắt lên nhìn về phía nữ chính.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play