Xuân Thủy là một con phố cũ phía Tây Nam Thành phố Hồng Cảnh.

Chẳng khác biệt gì so với rất nhiều con phố tấp nập trong thành phố này, đều có thể nhìn thấy các cửa hàng san sát nhau, kéo dài từ đầu phố đến cuối phố.

Trời sắp nhá nhem, đường phố dần trở nên náo nhiệt.

Ở cửa hàng thủy sản, con cá diếc quẫy mạnh trong chậu, muốn nhảy ra ngoài, nhưng lập tức bị tóm ngang bụng vớt lên.

Vương Xuân Hoa năm nay đã gần sáu mươi tuổi, sống một cuộc sống như những phụ nữ tuổi gần lục tuần khác trong thành phố này. Bà vừa uốn tóc ở tiệm tóc bên cạnh xong, tiện đường mua một con cá diếc về nấu canh cho cháu trai.

“Mười tệ thôi, mười tệ thôi, năm hào lẻ thì bớt đi chứ!” Vương Xuân Hoa lấy trong ví ra tờ tiền giấy mười tệ cũ nát, không nói thêm lời nào, nhét thẳng vào tay chủ cửa hàng. Bà vuốt tóc, hết sức tự đắc vì đã khôn khéo mặc cả bớt được năm hào tiền lẻ.

Tiếng nhiễu sóng trên radio cứ lẹt xẹt quanh tai, phát thanh viên dường như đang nói gì đó.

Chủ cửa hàng thủy sản lắc đầu ngán ngẩm, nhét tờ tiền vào túi đeo ngang hông, dùng ngón tay ướt sũng nước tăng âm lượng radio lên.

“Bây giờ là tin bão khẩn cấp.” Nữ phát thanh viên dừng lại một chút, giọng nói nhẹ nhàng vui vẻ trở nên nghiêm túc: “Siêu bão Vân Na sẽ quét qua thành phố vào đêm ngày mười hai. Cục Khí tượng đề nghị, bắt đầu từ đêm nay, mọi người dân thành phố hạn chế ra ngoài.”

Lúc lấy cá chuẩn bị trở về, Vương Xuân Hoa nghe được tin tức này, bất giác ngẩng đầu lên nhìn trời.

Như để chứng thực cho tin tức vừa rồi, mây đen che khuất mặt trời sắp lặn, sắc trời tối đi rất nhanh.

Con cá diếc trong túi ni lông đen khẽ giãy giụa.

Chủ cửa hàng trái cây số 18 Xuân Thủy cũng ngẩng đầu lên nhìn bầu trời tối tăm mờ mịt.

Như cảm nhận được hơi ẩm trong không khí trước cơn mưa hay vì một nguyên nhân nào khác, đột nhiên ông ta bưng nửa rổ táo thối đã nhặt riêng ra, đổ vào đống táo đắt tiền nhất.

Những quả táo thối ào ào rơi xuống như mưa, có mấy quả lăn qua ngoài, dọc vỉa hè loang lổ màu gỉ sét.

“Rốp” một tiếng thật giòn, một đôi giày da đế dày dẫm phải một quả táo, quả táo nát bươm, nước chảy nhoe nhoét.

“Trời ơi, có ý thức không vậy hả?” Vương Xuân Hoa nhấc chân lên nhìn quả táo nát bét dưới đất, ghê tởm hẩy hẩy chân: “Suýt nữa làm tôi ngã lộn cổ đấy.”

Chủ cửa hàng trái cây im lặng cúi xuống nhặt mấy quả táo lăn lóc, ôm tất cả về.

Chẳng nói lời nào dù chỉ một câu xin lỗi. Vương Xuân Hoa hơi tức giận. Đang định bỏ đi, đột nhiên bà nhìn thấy chủ cửa hàng trái cây nhét tất cả táo thối táo hỏng lẫn vào táo đắt tiền, giống như nổi điên, nghĩ đến chuyện nhiều chủ cửa hàng trộn hàng rởm với hàng tốt lẫn lộn vào với nhau, lửa giận trong lòng bà bùng lên dữ dội.

“Táo thối lại trộn lẫn với táo xịn, đầu óc có vấn đề à?” Bà chạy đến trước cửa hàng trái cây, chỉ vào một quả táo, gằn giọng hét lên.

Chủ cửa hàng không lên tiếng, mặt đỏ bừng, nhìn bà chằm chằm, đôi mắt hằn tia máu.

Vương Xuân Hoa hắng giọng, vừa định chỉ trích thêm vài câu, bổng cảm thấy một cơn gió thổi qua.

Cơn gió này rất nhẹ, tựa như sợi tóc thiếu nữ. Cơn gió này rất mềm, tựa như đôi môi của mẹ.

Cơn gió dịu dàng thổi qua mái tóc mới uốn của bà, lướt qua cánh tay bà, thổi qua ngón tay bà. Sau đó bà cảm thấy hình như có thứ gì từ trên tay bà rơi xuống.

Bà vô thức cuối xuống nhìn, phát hiện dưới đất có thêm một đoạn ngón tay.

Ngón tay ở đâu ra thế?

Vào lúc này, cảm giác đau đớn dữ dội mới truyền tới. Bà đờ đẫn nhìn sang bàn tay phải, ở đó xuất hiện một chỗ khuyết to lớn mà xấu xí.

Bà muốn kêu cứu, nhưng lại chẳng thể phát ra âm thanh nào, năm ngón tay của chủ cửa hàng trái cây như chiếc kìm sắt bóp chặt cổ họng bà, một con dao bổ dưa hẹp dài kề sát miệng bà.

Cảm giác kinh hoàng còn đáng sợ hơn nhiều so với đau đớn xác thịt. Ông ta vung dao chém về phía bà. Da thịt bà nứt toát, vết máu che hết toàn bộ tầm nhìn của bà. Bên tai bà chỉ còn lại tiếng thở dốc đã đánh mất nhân tính.

Dục vọng cầu sinh kích thích tiềm năng lớn nhất của con người, Vương Xuân Hoa lấy hết sức bình sinh đẩy ông ta ra, vừa lăn vừa bò, tìm cách chui vào cửa hàng bên cạnh.

Trong cửa hàng, có một ông già đang ngồi, Vương Xuân Hoa gần như không nhìn thấy gì hết, chỉ cảm nhận được xung quanh yên tĩnh đầy quỷ dị. Bà cong người lên, muốn bò qua bậc cửa. Lúc sắp chạm tới ống quần ông già, bà bị người phía sau đạp ngã.

Cảm giác đau đớn không hề ập đến như dự tính, lúc lâu sau, bà mới dám quay đầu lại.

Sau lưng bà, mấy người đàn ông đang dùng sức khống chế chủ cửa hàng trái đây đang nổi điên chém người, những người dân tụ tập bên ngoài lộ rõ vẻ hoảng sợ bất an, tiếng xì xào bàn tán không ngừng vang lên, phần lớn là “Sao vậy”, “Bình thường hiền lành lắm mà”, “Không ngờ lại có bệnh thần kinh”.

Vương Xuân Hoa mấp máy môi muốn lên tiếng nhưng chẳng thốt ra được lời nào.

Trên mặt, trên tay đều là máu nóng hổi, bà chống khuỷu tay xuống đất, gắng gượng đứng lên. Nhưng còn chưa đứng vững, đầu gối đột nhiên đau nhói. Bà lảo đảo, va thẳng vào ông già đang ngồi trên ghế bành.

“Rầm” một tiếng, ông già bất ngờ ngã sõng soài ra đất.

Vương Xuân Hoa giật bắn mình, bà chống tay lui về phía sau một đoạn, đưa tay lau đi vết máu trước mắt.

Ông già giữ nguyên tư thế như khi vừa ngã xuống, mái tóc hoa râm rất gọn gàng, bộ đồng phục cũ màu xanh đen sạch sẽ, trông giống một pho tượng điềm tĩnh mà quỷ dị.

Vương Xuân Hoa nín thở, lần nữa ghé sát về phía trước. Bà thận trọng đẩy đẩy ông già bằng bàn tay thiếu mất ngón trỏ, ông già nằm dưới đất, một nắm cát trắng từ miệng túi quần ông già chảy ra, như có hàng nghìn con bọ màu trắng đang bò.

Ánh sáng chiều muộn hắt qua song cửa, chiếu lên gương mặt đầy nếp nhăn của ông già, khiến tử khí càng thêm quỷ dị. Nửa bên mặt chìm trong bóng tối như tô mực, nửa bên mặt còn lại nhu hòa trong ráng chiều, trên khóe miệng ông già dường như còn mang nụ cười.

Phố Xuân Thủy yên lặng đến mức quỷ dị, chỉ có giọng nữ phát thanh viên vẫn đều đều vọng ra từ radio: “Cảnh sát nhắc nhở người dân trong thành phố chú ý an toàn, nâng cao cảnh giác khi ra ngoài...”

Giọng nói văng vẳng khắp khu phố.

Trong khi ánh mắt mọi người đổ dồn về phía ông già, chẳng ai chú ý tới một người đàn ông đội mũ lưỡi trai kéo thấp vành mũ, đi ngược với dòng người, rời khỏi con phố vừa xảy ra án mạng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play