Tô Đề từ xe ngựa bước xuống, tay khẽ vịn lấy cánh tay của Mặc Thất rồi nhảy xuống đất.
“Giết.”
Tiêu Ải đứng phía sau, chỉ cảm thấy đầu óc mình như phủ một lớp sương mù, không thể tin vào tai mình.
Ánh mắt hắn dừng lại trên gương mặt trắng trẻo như ngọc, mềm mại đến mức như có thể tan trong ánh nắng kia của Tô Đề. Khuôn mặt ấy thuần khiết, như thiếu niên bước ra từ một bức họa thủy mặc, không vướng bụi trần.
“Giết?” Câu nói ấy... là từ miệng Tô Đề thốt ra sao?
Tiêu Ải nhíu mày, trong lòng có chút khó hiểu. Đây chẳng phải là học theo Ninh Huyễn sao?
Tiêu Ải do dự, lại hỏi lại một lần nữa:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT