Lỗ Quốc Lương nhất thời im bặt, thậm chí có chút ngớ người.
Sau khi bị bắt, ông ta thực ra đã suy đi tính lại rất lâu. Ông ta từng nghi ngờ viên thuốc mà Vu Hằng kê đơn chính là mấu chốt khiến ông ta sinh ra ảo giác chết người.
Còn vị thuốc dẫn cuối cùng mà Vu Hằng nói – sụn, chẳng qua chỉ là lời cậu thuận miệng nói ra để vạch trần ý định muốn giúp thằng nhãi Lưu Tử Dương báo thù của mình.
Kết quả là người ta lại chữa khỏi bệnh cho ông ta thật?
Hiểu theo cách này, lúc đó ông ta trở mặt với Vu Hằng làm gì? Quay đầu đi mua ít kim nguyên bảo, gặm chút sụn heo chẳng phải là xong rồi sao? Còn lăn lộn làm gì nữa!
Vu Hằng khẽ hắng giọng còn ngái ngủ, nói đầy ẩn ý: “Ông Lỗ, người ta đều nói bác sĩ không kén chọn bệnh nhân, tội phạm hung ác cũng có quyền được chữa trị.”
“Coi như tôi làm việc thiện, miễn phí chữa bệnh từ thiện cho ông đi. Tôi quả nhiên là một vu y cực kỳ lương thiện.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT