Tuân Mị không nói gì, chỉ dùng ánh mắt thương hại nhìn Đình Nha, người sau tò mò đến ruột gan cồn cào, “Rốt cuộc là vì sao? Cậu nói đi chứ!”
"Lựa chọn tổng cộng 24 chữ, trong đó 20 chữ đều là nhiễu loạn." Tuân Mị nhàn nhạt nói, “Duy nhất hữu dụng chỉ có ếch, báo, voi và lừa bốn chữ này. Hơn nữa đây không phải đề sinh học, không có bất kỳ quan hệ nào với tập tính động vật, đây kỳ thật có thể là đề ngữ văn.”
"Ngữ văn?" Đình Nha hồi tưởng một chút ếch báo voi lừa, ẩn ẩn có thứ gì đó miêu tả sinh động trong đầu, nhưng chính là không nắm bắt được điểm mấu chốt nhất, giống như hắt xì chỉ ở bên miệng, nhưng mãi không hắt ra được.
Hắn đang bực bội, chỉ nghe Tuân Mị tiếp tục nói bên tai: “Lại kết hợp định ngữ mấu chốt của đề bài, suy xét vấn đề chu toàn, vậy từ trái nghĩa chính là suy xét sự việc phiến diện... Ếch,”
"Ếch ngồi đáy giếng?" Đình Nha buột miệng thốt ra một thành ngữ ai cũng biết, ngay sau đó như hạt đậu rơi lại là hai thành ngữ tự động nhảy ra khỏi miệng, “Người mù sờ voi?? Lấy tầm nhìn hạn hẹp báo???”
Tuân Mị đau khổ gật gật đầu.
“Nhưng đây đâu phải bản thân tư duy hạn hẹp của voi và báo, là người đối đãi với chúng phiến diện mà?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT