Không biết qua bao lâu, Tuân Mị chán đến chết ngáp một cái, anh giật giật cánh tay đang thẳng tắp chống bên cạnh Đoạn Thủy Lưu, giữ nguyên tư thế quá lâu khiến cánh tay anh đau nhức vô cùng.
“Quá tra tấn người... Ngày mai tôi muốn nằm trên giường đến chiều... Đoạn Thủy Lưu, chúng ta đổi tư thế đi...”
Lảm nhảm oán giận hai câu, Tuân Mị không nhận được bất kỳ phản hồi nào từ Đoạn Thủy Lưu, lúc này anh mới hậu tri hậu giác phát hiện hơi thở bên cạnh đều đặn, người kia dựa lưng vào vách tủ, hai tay khoanh trước ngực, đầu hơi rũ xuống, dường như đã ngủ rồi.
Không phải chứ... Lúc trước ở trên giường, tên này cảnh giác như thỏ, anh tùy tiện trở mình cũng tỉnh, gãi gãi cằm cũng tỉnh, bây giờ hai người chen chúc trong tủ quần áo ngược lại ngủ ngay lập tức??
Tuân Mị chưa vô sỉ đến mức người ta ngủ rồi còn cố tình đánh thức, anh nghiến răng cố gắng cử động tay chân với biên độ nhỏ, đổi thành chống tay vào cửa tủ, rồi luồn chân vào giữa hai chân Đoạn Thủy Lưu, tốn một thời gian dài mới đổi được một tư thế tương đối đỡ vất vả hơn, cố gắng tận dụng hết không gian chật hẹp.
"Ai..." Tuân Mị bi thương thở dài, đột nhiên cảm thấy chiêu diệu kế trốn tủ quần áo vừa nghĩ ra cũng không diệu như vậy, ngược lại như là một trong những chiêu tra tấn người nhất trong trò chơi này.
Cơn buồn ngủ đến nhanh hơn trong tưởng tượng rất nhiều, Tuân Mị vốn định trước khi ngủ sẽ suy nghĩ thêm về đối sách ngày mai, kết quả vừa nhắm mắt lại, trong nháy mắt đã chìm vào giấc ngủ sâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play