"Cậu điều tra hộ khẩu đấy à..." Tuân Mị bất đắc dĩ trốn ra sau Đoạn Thủy Lưu, né tránh những câu hỏi dồn dập của Di Tương chẳng khác nào giới thiệu đối tượng xem mắt.
"Chẳng phải người sắp chết, nói nhiều sao." Di Tương thở dài: “Lần trước là 12 giờ, vừa rồi là 17 giờ, cách nhau 5 tiếng đồng hồ, nói cách khác, còn 5 tiếng nữa tôi phải rời khỏi cái nơi đau lòng này.”
"Không nhất định sẽ là cậu, cậu cũng không cần học Ăn Đường làm vậy." Tuân Mị nghiêm túc nói: “Ăn Đường làm thế là vì bên ngoài có bạn gái đang đợi, cậu cái tên cẩu độc thân này không cần hy sinh vô ích, tự mình cảm động.”
Di Tương lập tức đỏ mặt, nhưng vẫn cố vớt vát: “Uy? Chẳng lẽ cậu nỡ lòng nào một mình rời đi, rồi để tôi với cái tảng băng không thể giao tiếp này mặt đối mặt nhìn nhau? Tôi tuyệt đối không chịu.”
Tuân Mị cẩn thận liếc Đoạn Thủy Lưu vẫn còn đang ngơ ngác: “Sao lại không thể giao tiếp...”
"Tôi nói cho cậu biết, tôi nghiêm trọng nghi ngờ anh ta đang giả vờ." Di Tương ghé vào tai Tuân Mị nhỏ giọng nói xấu: “Cái tên này từ khi vào trò chơi đến giờ cứ nghẹn họng không chịu nói một câu, cố tỏ ra nguy hiểm, mấu chốt tên còn có chữ 'Đoạn', chắc chắn là đang bắt chước Đoạn thần. Xí, đáng tiếc bắt chước dáng vẻ thì có, căn bản không có linh hồn, tôi cho điểm kém.”
Tuân Mị nắm được trọng điểm trong một tràng lời nói này: “Đoạn thần?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play