Thẩm Thanh Vân không ngờ phản ứng của Thời Tuyết cũng như vậy.
Cô ấy mỉm cười, dịu dàng nói: “Tôi chưa thử bao giờ, nhưng nếu lần sau gặp thây ma, tôi sẽ thử cách của cô.” “Nhất định phải cho tôi xem nha!” Thời Tuyết nhìn Thẩm Thanh Vân với ánh mắt đầy mong chờ.
“Được.” Thẩm Thanh Vân nởỏnu cười, ánh mắt thoáng chút ấm áp.
Dường như nhớ ra điều gì, cô ấy quay sang Thời Vãn: “Tôi không biết cô muốn tìm hiểu điều gì cụ thể, nếu có câu hỏi nào, cứ hỏi thêm nhé.” “Cảm ơn, tôi gần như đã hiểu hết rồi.” Thời Văn mỉm cười đáp lại.
“Vậy thì tốt.” Thẩm Thanh Vân thở phào nhẹ nhõm, nở một nụ cười. Dù cô ấy không rõ Thời Vãn thực sự muốn biết gì, nhưng một ngày đi cùng nhóm Thời Vãn đã khiến cô ấy và Dương Quang được hưởng ké không ít: hai bữa ăn ngon và cả điều hòa trong xe. Giờ giúp được một chút việc, cô ấy cũng cảm thấy nhẹ lòng hơn.
Sau một đêm chạy không ngừng nghỉ, cả nhóm cuối cùng đã trở về căn cứ trước khi trời sáng.
Vừa về đến nơi, Thời Vãn phất tay chào Dịch Văn Lễ và những người khác rồi nhanh chóng quay về nhà mình. Cảm nhận hơi ấm lan tỏa trong phòng, cô thở dài nhẹ nhõm: “Về nhà vẫn là sướng nhất!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play