Nghe vậy, nụ cười trên mặt Thời Văn càng rạng rỡ hơn: "Tôi thích làm ăn với người hào phóng như căn cứ trưởng Tô." Tô Mục Sinh khẽ cười khổ: "Không hào phóng thì cô có giảm giá không?" "Tất nhiên là không." Thời Văn thẳng thắn trả lòi.
Vừa nói, cô vừa lấy ra từ không gian mười bộ đồ bảo hộ cấp A vàng óng, xếp ngay ngắn trước mặt mọi người.
Khi nhìn thấy bộ đồ bảo hộ được đưa tới, Tô Mục Sinh không chần chừ, lập tức lấy ra mười viên tỉnh hạch cấp bảy, dù thuộc tính khá hỗn loạn.
Thời Vãn không để tâm, cầm lấy mười viên tinh hạch, tiễn người rời đi, đồng thời thấy chiếc xuồng cao su của đối phương gần như đã hỏng, cô hào phóng tặng thêm một chiếc mới.
Hành động này của Thời Vãn khiến Tô Mục Sinh nhẹ nhõm hơn, bởi trong hoàn cảnh hiện tại, giảm tổn thất vật tư được chút nào hay chút đó.
Kiếm được mười viên tinh hạch cấp bảy một cách dễ dàng, tâm trạng của Thời Vãn cũng tốt hơn hẳn. Cô quay sang nhìn đám đông, nhướng mày hỏi: “Sao mọi người vẫn còn đứng đây?”
“He he… Chị, chị vừa kiếm được tiền, không phải nên ăn mừng một bữa thịnh soạn sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play