Sáng sớóm hôm sau, Thời Vãn ngồi trong phòng ăn, thong thả thưởng thức bánh bao, trong khi nhìn Thời Tuyết chỉ huy một nhóm người vận chuyển canh củ cải và thịt biến dị.
“Anh Tôn, anh Triệu, mấy thứ này làm phiền hai anh mang đến cửa hàng trước.
Trên xe tôi có để bánh bao và sữa đậu nành, nhớ tranh thủ ăn nhé.” Tôn A Cửu và Triệu Bân, vốn đang chờ sẵn ngoài biệt thự, cười nói: “Không phiền, không phiền!
Cảm on cô Tuyết.” “Vậy làm phiền hai anh rồi.” Thời Tuyết nhìn hai người chậm rãi đặt ba thùng canh củ cải lên xe đẩy, rồi từ từ rời đi.
“Cô Tuyết thật là người tốt!”
Triệu Bân vừa cắn một miếng bánh bao, nhận ra đó là bánh bao thịt, liền cười càng rạng rỡ hơn.
“Không sai, chúng ta may mắn gặp được ân nhân.” Tôn A Cửu cũng cảm thấy hài lòng. Công việc ở cửa hàng tuy bận rộn, nhưng ba bữa một ngày đều đầy đủ, ngon hơn bất cứ lúc nào trước đây. Hơn nữa, họ còn được trả lương 100 điểm mỗi tháng. Những điều này, trước tận thế, ngay cả trong mơ cũng không dám nghĩ tới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT