"Đó cũng là ý tôi." Dịch Văn Lễ gật đầu, định nói thêm thì bị Thời Vãn cắt lời: "Vậy việc này giao cho đội trưởng Dịch xử lý." "Cô không lo sao?" Mạc Tây Châu kinh ngạc trước thái độ buông tay của cô, tò mò hỏi.
"Tôi chỉ là dân thường thôi, đâu có đủ khả năng 1o việc cứu thế giới." Thời Văn nhún vai, nét mặt đầy vô tội.
Mạc Tây Châu không biết nói gì, chỉ thấy khóe miệng giật giật.
Nhìn kiểu nào cô cũng không giống "dân thường" chút nào.
Ngay cả Giang Tùy Ý cũng trợn tròn mắt, định nói gì đó nhưng bị ánh mắt cảnh cáo của Dịch Văn Lễ ngăn lại, đành ngậm miệng.
Dịch Văn Lễ khẽ nói với Thời Vãn: “Những con đỉa cầu này, chúng tôi sẽ xử lý, không để sót một con nào lọt ra ngoài.”
Nghe vậy, nụ cười trên mặt Thời Vãn càng sâu hơn: “Không hổ danh là người có thể xây dựng căn cứ, đúng là đại nghĩa!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT