Nhìn thấy Trần Nhất Hàng đứng trước cửa, cậu bé giữ khuôn mặt nghiêm túc, cố tỏ vẻ trưởng thành: "Đội trưởng Trần, chị Văn đang ở vườn sau." Nhìn cậu bé năm tuổi trước mặt, với dáng vẻ nghiêm nghị nhưng lại rất đáng yêu, Trần Nhất Hàng không nhịn được mà xoa đầu cậu, cười nói: "Cảm ơn Tiểu Bảo." Cậu bé bĩu môi, quay đầu lẩm bẩm: "Đừng xoa đầu, sẽ không cao được đâu." Nghe vậy, Trần Nhất Hàng bật cười ha hả, trêu Tiểu Bảo: "Chiều cao phụ thuộc vào gien của bố mẹ chứ không phải do xoa đầu.
Nếu bố mẹ cháu không cao, thì sau này cháu cũng khó cao lắm." Tiểu Bảo sững người, ngẩng đầu nhìn anh ta, ánh mắt mơ màng: “Bố mẹ?”
Trần Nhất Hàng không biết Tiểu Bảo bị bố mẹ bỏ rơi. Anh ta chỉ thấy chú Kiều luôn chăm sóc cậu bé nên ngầm cho rằng Tiểu Bảo là con trai chú Kiều.
Không nhận ra nét mặt của Tiểu Bảo đã thay đổi, Trần Nhất Hàng vẫn vô tư nói: “Ừ, từ chiều cao của bố cháu, chú nghĩ sau này cháu sẽ là một cậu bé cao lớn.”
"Ơ? Chú biết bố cháu à?" Tiểu Bảo nghiêng đầu, ánh mắt ngây thơ hỏi.
"Ơ... bố cháu không phải là chú Kiều sao?" Trần Nhất Hàng cuối cùng nhận ra có điều gì đó không đúng.
Tiểu Bảo lắc đầu, rồi ánh mắt sáng lên, vội túm lấy ống quần Trần Nhất Hàng: “Chú biết bố cháu đúng không? Chú dẫn cháu đi tìm bố được không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT