Thật là…
khó ăn quá!
Chú Kiều nhìn phản ứng của cả hai, khôn ngoan chọn phần thịt trên xương, từ tốn nhai kỹ rồi bình thản nhận xét: “Thịt cũng được.” Thời Văn và bé Bảo liếc nhìn nhau, bán tín bán nghi cắn thử một miếng thịt.
Hai khuôn mặt lập tức nhăn nhó giống hệt nhau!
“Chú Kiều, đúng là dũng sĩ!” Thời Vãn giơ ngón cái tán thưởng.
Miếng thịt vừa hôi vừa khô, đúng là khó nuốt nổi!
Quả nhiên, nếu không phải đồ ăn do Tiểu Tuyết chế biến, cô không nên mong chờ nhiều vào thịt biến dị.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT