“Tôi…
tôi không biết!” Củ cải run rẩy.
Nếu nó có biểu cảm, hẳn đôi mắt lúc này đã ngân ngấn nước, trông cực kỳ đáng thương.
Thời Vãn đảo mắt, đang định nghĩ cách thuyết phục củ cải theo mình về không gian thì— "Rắc!" Củ cải tự bẻ một "tay" của mình, chìa ra trước mặt cô.
“Cho, cho cậu đấy!
Ăn tay tôi rồi đừng ăn tôi nữa nhé!” Giọng củ cải run rẩy, như sắp khóc.
“...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT