Khi Mạnh Quốc Phong đi tới, thấy cảnh tượng ba người giống như đang đi dã ngoại, anh ấy sững người lại, đôi chân chững lại giữa chừng.
Cầm trên tay phần bánh lương khô, anh ấy bông cảm thấy chúng trở nên thật quê mùa, chẳng có chút giá trị nào.
Lúc đầu, anh ấy định đưa đồ ăn trưa cho nhóm của Thời Vãn, vì nghĩ rằng họ là người được nhờ giúp đỡ, không thể để họ thiệt thòi.
Nhưng nhìn thấy bàn tiệc đơn giản mà đầy đủ của họ, anh ấy nhận ra phần bánh lương khô trong tay mình thật khó coi.
“Đội trưởng Mạnh!” Thời Tuyết vừa ăn bún lạnh vừa liếc thấy anh đứng xa xa, liền vui vẻ vẫy tay chào.
Mạnh Quốc Phong cười gượng, bước tới, rỒi đặt phần bánh lương khô và chai nước xuống bàn: “Đây là bữa trưa cho mọi người, tôi...”
Nhìn bộ dạng lúng túng của anh ấy, Thời Vãn mỉm cười nhẹ nhàng: “Đội trưởng Mạnh, có muốn ngồi xuống ăn chút gì không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play