Lạc Thạch Chân gãi đầu, ngoảnh lại nhìn hai chiếc giường được kéo sát vào nhau, vẻ mặt vẫn chưa hiểu vì sao Vinh Niệm lại tức giận.
Chẳng phải chỉ là kéo giường lại ngủ chung thôi sao?
Chuyện như vậy mà cũng giận à?
Cậu ôn tồn nói:
“Nếu ngươi đã nghĩ như vậy, vậy thì... ngươi cũng kéo giường lại đây luôn đi.”
Sở Tiêu nghe mà chẳng biết nên nói gì.
Lạc Thạch Chân chính là kiểu người như thế, những chuyện cậu không cho là quá quan trọng thì đều có thể dễ dàng tiếp nhận, rộng lượng mà bao dung.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play