Vị quan viên của Vĩnh Trú tiến lên một bước, mau chóng nói:
“Vừa nhận được tin xác nhận, phía trên đã phê chuẩn. Vì lý do an toàn, họ sẽ sử dụng thang máy không gian để truyền tống đến đây, toàn bộ quá trình mất khoảng ba mươi phút.”
“Lạc Thạch Chân đồng học, hay là chúng ta vào phòng nghỉ ngơi một chút nhé? Cậu kiểm tra suốt ngần ấy thời gian chắc cũng đói rồi, tôi đã bảo người chuẩn bị ít đồ ăn, mọi người vừa ăn vừa chờ.”
Hắn chưa nói thì Lạc Thạch Chân còn chưa nhận ra – hóa ra mình thế mà lại không thấy đói.
Từ bé đến lớn, cậu rất dễ đói bụng. Dù bữa cơm vừa mới ăn xong chưa được bao lâu, ăn cũng không ít, chỉ một lát sau là lại đói.
Người ta nói con trai tuổi ăn tuổi lớn, ăn đến mòn cả ví cha mẹ.
Nhưng với cậu, từ nhỏ đã ăn đến nghèo cả bà ngoại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play