Lạc Thạch Chân hai tay áp lên mặt Lục Thu Cẩn, vẫn không cam lòng mà vuốt ve từng chút, ánh mắt cậu vốn chỉ chú mục vào người kia, nhưng vì hành động của Hoa Dực mà buộc phải tạm thời nhìn sang hắn.
“Lục Thu Cẩn vẫn chưa hoàn toàn dị hoá… tôi là người tinh lọc, có lẽ tôi có thể cứu được cậu ấy!”
Kẻ trước giờ luôn mang dáng vẻ ngạo mạn, điềm nhiên của một kẻ cắn nuốt, lúc này lại không nhịn được mà nhìn Lạc Thạch Chân với ánh mắt mang theo một tia… thương xót.
“Cậu không nghe thấy sao? Mức độ dị hoá của cậu ta đã chạm ngưỡng 90%.”
“Nếu là dưới 70%, tôi còn có thể cho cậu thử. Nhưng bây giờ, bạn học của cậu… không còn cơ hội nữa rồi.”
Lạc Thạch Chân thoáng chốc trở nên luống cuống. Nhưng rất nhanh, cậu đè nén nỗi hoảng hốt ấy xuống, đôi tay vẫn không ngừng chạm lên thân thể lạnh dần của Lục Thu Cẩn, vừa kiên định nói với Hoa Dực:
“Cậu ấy vẫn chưa hoàn toàn dị hoá, vẫn còn hi vọng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play