Trong mơ, Lạc Thạch Chân vẫn luôn ngây ngô mơ hồ, tư duy đơn tuyến, thậm chí ngay cả việc tự nuôi lớn mấy con sủng vật cũng không đủ thông minh.
Cậu nói với bảy con sủng vật bé tí của mình một tin vui — vào một ngày nào đó, khi chìm vào giấc ngủ, chỉ cần ngủ một giấc thôi, tỉnh dậy sẽ lớn lên.
Chỉ là lúc ngủ lại là thời điểm yếu ớt nhất của cậu . Lạc Thạch Chân dặn lũ sủng vật trông chừng giúp cậu, đừng để bất kỳ thứ gì đến quấy rầy.
Nhưng giấc ngủ ấy lại không thành. Vừa nhắm mắt được không bao lâu, cậu liền cảm thấy có gì đó sai sai, mở mắt ra thì phát hiện — bảy con sủng vật của mình đang... tấn công chính mình. Chúng phân tách cơ thể cậu, lấy từng phần thân thể của cậu làm vũ khí, rồi quay đầu lại công kích chính cậu.
Cậu đang đứng ở ngưỡng cửa trưởng thành, lại bị đánh thức một cách cưỡng ép. Quá trình phát triển bị cắt đứt giữa chừng.
Hôm đó, Lạc Thạch Chân rất phẫn nộ, rất tức giận, cũng rất đau lòng. Cậu không hiểu, tại sao sủng vật của chính mình lại muốn ăn cậu?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play