“Đúng rồi đúng rồi, tôi cũng thấy như vậy, rất rất đáng yêu.”
Lạc Thạch Chân vừa mới nhen nhóm chút “tâm tư yêu sớm”, răng rắc — vỡ tan thành vài mảnh.
Đáng yêu, giống như một con vật nhỏ. Trong nhận thức của cậu, đây rõ ràng không phải là cách người tôi nên dùng để hình dung một người con trai được chọn làm bạn đời.
Cậu không hiểu. Và vì thế, âm thầm buồn bực một thời gian khá dài.
Rõ ràng cậu đâu có thấp bé gì, cao đến 1m78, tuy chưa chạm ngưỡng 1m80 nhưng cũng là rất cao rồi. Huống hồ, dù thành tích học hành không tốt, nhưng cậu vẫn luôn chăm chỉ rèn luyện thân thể, còn có đến bốn múi cơ bụng nữa kia mà.
Cậu còn có thể ra đồng làm việc đấy. Mỗi lần ngũ cữu gọi cậu xuống ruộng phụ giúp, đều khen cậu kéo cày còn nhanh hơn cả trâu.
Thầy giáo thể dục cũng nói, thể chất của cậu là tốt nhất lớp.
Vậy mà… tại sao, lại là “đáng yêu”?
Lạc Thạch Chân cho rằng, nhất định là tại hồi đầu khai giảng, cậu quá nhút nhát, không để lại được ấn tượng gì tốt với các bạn nữ trong lớp.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT