Sau khi Phong Cảnh Tâm rời đi, Dung Từ tìm thấy cuốn sách của mình nhưng không quay về phòng mà mang sách đến ngồi đọc cạnh cửa sổ sát đất ở tầng hai.
Nửa tiếng sau, bà cụ Phong mang chén thuốc bắc đã nấu xong lên cho cô: “Tiểu Từ, hóa ra con ở đây à.”
Dung Từ đặt sách xuống, đứng dậy đón lấy: “Bà nội, sao bà lại tự mang lên? Bà chỉ cần bảo người gọi con xuống uống là được rồi.”
“Thân thể con yếu, nên đi lại ít thôi thì hơn.” Bà cụ ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, không vui nói: “Ban đầu bà định bảo Đình Thâm mang lên cho con, nhưng nó lại đang gõ bàn phím trong thư phòng, cuối tuần rồi mà cũng không biết có chuyện gì bận như thế.”
Vừa nãy ở phòng ăn, Phong Đình Thâm đang hướng dẫn Lâm Vu một số việc trong dự án, Dung Từ nghĩ chắc anh thấy dùng máy tính gõ chữ thuận tiện hơn nên mới vào thư phòng.
Nghĩ đến đó, cô không nói gì, lặng lẽ cầm chén thuốc lên uống.
Trời lạnh, thuốc cũng không còn quá nóng, cô ôm chén thuốc húp từng ngụm một rất nhanh, khiến bà cụ nhăn mày: “Thuốc đắng như vậy, từ từ uống thôi con.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play