Sau khi đi được một đoạn khá xa, Phàn tổng mới hỏi: “Giữa các người với nhà họ Lâm có hiểu lầm gì à?”
Uất Mặc Huân và Dung Từ liếc nhìn nhau, Dung Từ đáp: “Không có.”
Bởi vì—đó không phải hiểu lầm.
Nhưng Phàn tổng lại hiểu sai ý cô, tưởng rằng giữa cô và nhà họ Lâm thật sự chẳng có khúc mắc gì. “Không có hiểu lầm thì tốt rồi.” Ông ta rất coi trọng Trường Mặc, liền nói với giọng đầy chân thành: “Với mức độ coi trọng mà Phong Đình Thâm dành cho Lâm tiểu thư, thì nhà họ Lâm lần này đúng là sắp một bước lên mây rồi. Nhà họ Phong và Phong Đình Thâm không phải người mà ai cũng dám đắc tội. Cho nên, dù không thân thiết với nhà họ Lâm, thì cũng đừng nên gây hiềm khích với họ.”
Nghe vậy, Dung Từ chỉ cười nhạt—cảm thấy buồn cười và chua chát.
Bị người khác khuyên phải thân thiện với tiểu tam và gia đình cô ta, chỉ vì chồng mình quá quan tâm đến tiểu tam... trên đời chắc chỉ có mình cô gặp phải chuyện nực cười thế này.
Ngay cả Uất Mặc Huân cũng không nuốt nổi những lời đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play