Cố Quảng Hạ không có ý kiến gì về việc chia tài sản như vậy nhưng vợ của Quảng Hạ thì rất không hài lòng.
“Em làm sao vậy, khó khăn lắm Quảng Thu mới cưới được vợ. Em suốt ngày trưng mặt mũi cau có ra cho ai xem chứ?” Cố Quảng Hạ kéo cô ta về nhà, anh ấy cũng tức giận.
Vợ Quảng Hạ khóc, nói: "Điều này không công bằng với chúng ta, sau này chúng ta sẽ phải phụng dưỡng cha mẹ. Chú hai thì phải phụng dưỡng cha mẹ nhà vợ, sao cha lại chia tài sản đồng đều như vậy!"
“Không phải là Quảng Thu không chăm lo cho cha mẹ. Sau này mỗi năm chú ấy đều sẽ gửi lương thực về nhà!” Cố Quảng Hạ tức giận nói: “Hơn nữa chia như vậy sao lại gọi là chia đồng đều? Quảng Thu chỉ được chia lương thực và tiền, nhưng nhà chúng ta còn có mảnh sân này, về sau con cái lớn lên kết hôn không phải sẽ ở chỗ mà chú hai từng ở hay sao? Đây đều là con của em đó!”
“Em mặc kệ, dù sao em cũng cảm thấy không công bằng!” Vợ Quảng Hạ khóc ròng, nói. Số tiền và lương thực kia không nên chia cho người câm, dù sao nó cũng đi ở rể!
"Lúc Quảng Thu còn ở nhà, nó đều kiếm đủ công điểm. Chú ấy không có vợ con, mấy năm nay chúng ta đã không ít lần chiếm hời từ chú ấy. Bây giờ chia tài sản mà em không muốn chia tiền, chia lương thực cho chú ấy hay sao? Em đừng quá đáng!" Cố Quảng Hạ sầm mặt.
Nhưng vợ Quảng Hạ chỉ biết khóc, cô ta cảm thấy rất uất ức.
Cố Quảng Thu và Trương Kiều Mai không biết tình hình bên này nhưng cũng có thể đoán ra được phần nào, bởi vì vẻ mặt của vợ Quảng Hạ đã thể hiện rõ ràng.
Cố Quảng Thu giao tiền được chia cho Trương Kiều Mai giữ, còn lương thực thì ngày mai sẽ mang qua nhà họ Trương.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT