“Đúng là rất giỏi. Nhưng thể lực của phụ nữ chúng ta trời sinh vốn dĩ đã yếu hơn đàn ông. Lúc trẻ thì không sao, nhưng sau này nếu cứ làm việc nặng như vậy thì sẽ dễ mắc nhiều bệnh đấy.” Mợ út nhìn Trương Kiều Mai rồi nói với thím Trương.
“Không còn cách nào khác, nhà không có anh em trai giúp đỡ nên chúng tôi đều phải dựa vào con bé. Đôi khi tôi cũng cảm thấy mệt mỏi thay cho con bé, nói cho cùng thì vẫn là do tôi và cha nó đã liên lụy nó.” Thím Trương nói.
“Chuyện này thì có gì mà liên lụy chứ? Nuôi cha mẹ là điều nên làm. Tôi với chị vừa gặp mà như đã quen, chúng ta qua gian nhà bên cạnh ngồi chơi nhé?”
“Được, chúng ta qua gian nhà bên cạnh ngồi chơi.” Thím Trương cũng là người từng trải.
“Cháu cũng đi, cháu thích nghe những người lớn tuổi nói chuyện, được mở mang hiểu biết.” Chị Lý cười, đi theo họ.
Tất nhiên Bạch Nguyệt Quý và Chu Dã cũng không ở lại.
Chỉ trong chốc lát, gian nhà phía đông chỉ còn lại Cố Quảng Thu và Trương Kiều Mai.
Mặt Cố Quảng Thu đỏ bừng nhưng vì da anh ấy đen nên không nhìn thấy rõ, thế nhưng anh ấy không biết phải làm gì.
Trương Kiều Mai nhìn anh ấy và nói: “Tôi biết hoàn cảnh của anh. Tôi nghĩ anh cũng đã nghe Chu Dã nói về hoàn cảnh của tôi rồi phải không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT