Lúa chín đều là lúa biết cúi đầu.
Chu Dã và Ngô Phúc cùng nhau ra ngoài rửa tay, nhưng khi hai người từ nhà vệ sinh trở lại, Ngô Phúc đã cười đưa cho Chu Dã địa chỉ nhà của mình, lần sau đến thẳng nhà là được.
Hai người vừa định đi về phòng riêng thì nghe thấy tiếng ai đó gọi: “Em nuôi?”
Ngô Phúc quay đầu lại nhìn, nhìn một cái liền kêu một tiếng “ôi”, lập tức tiến đến: “Cơ tứ gia? Sao anh lại rảnh đến đây?”
Người đàn ông trung niên tên là Cơ tứ gia này trực tiếp hất anh ta ra, nói: “Cậu là ai, cút sang một bên cho tôi!”
Cũng chính vì Ngô Phúc không cản, Chu Dã mới nhìn thấy đối phương, nhìn một cái cũng ngẩn ra: “Anh tư?”
“Em nuôi, đúng là cậu rồi, anh không nhìn nhầm!” Cơ tứ gia kích động tiến lên, ôm lấy vai Chu Dã quan sát anh: “Cậu đến đây sao không tìm anh tư? Cậu có biết anh tư nhớ cậu đến mức nào không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT