Chu Dã cười nói: “Vậy một lời quyết định như vậy mợ nhé.”
“Được.”
Còn tiền, mợ út không cần tiền: “Mợ đến nhà các cháu ăn không uống không thì làm sao phải cho mợ tiền làm gì? Không cần tiền, chỉ cần các cháu không ngại mợ út phiền là được.”
“Trong nhà có một người già giống như có một bảo bối, sao lại thấy phiền được? Là may mắn thì đúng hơn. Chúng cháu cũng không phải là những người không biết hưởng phúc như vậy.” Chu Dã cười tủm tỉm.
Mợ út cười.
Tất nhiên bữa cơm trưa này được nấu vô cùng ngon. Ăn xong họ lại ở đây một lúc, đến khi thấy trời không còn sớm nữa thì Bạch Nguyệt Quý, Chu Dã với Cố Quảng Thu mới đưa Đâu Đâu và Đô Đô đi về.
Sau khi họ vừa rời đi, mợ út lập tức gọi Cố Quảng Hạ vào nhà nói chuyện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play