Nâng tham quý ở chỗ kiêng kị, chuyện liên quan đến bí mật, người biết càng nhiều thì càng khó giữ. Vì thế chuyến đi này cũng không tiện mang theo quá đông người.
Hai huynh đệ Ngụy gia chỉ dắt theo Lý Tam Lang, Lương Oa và Lý Mãnh—tổng cộng ba người. Hai bên còn có Hạnh Nhi và hôi nhãi con đi kèm, cho dù có chạm mặt dã thú giữa núi sâu cũng không cần quá lo lắng.
Núi rừng sâu thẳm lặng ngắt như tờ, sương sớm dày đặc phủ kín tầm mắt. Càng đi sâu vào, đoàn thợ săn càng cẩn trọng, bước chân nhanh nhẹn không dám chậm trễ. Ngay cả hai con sói oai phong của Ngụy gia cũng ngoan ngoãn rạp sát bên chân chủ nhân, đi lại âm thầm cảnh giác.
Lý Tam Lang dẫn theo hai người quay lại, lắc đầu thở dài:
“Dưới mấy triền núi kia bị người ta đào trống trơn rồi, một hạt tham cũng không còn.”
“Ta nghe nói dạo gần đây có không ít người lạ từ nơi khác kéo tới Phượng Dương trấn,” có người nghi ngờ, “không biết có phải đám người đó làm chuyện thất đức gì hay không!”
Lý Mãnh tức tối đập mạnh cán bát côn buộc dây đỏ, nghiến răng nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT