Rượu mới được hâm nóng, nhưng lại thoang thoảng mùi thuốc, màu rất đục
Cho dù gia chủ có thần thông quảng đại đến đâu, thì rượu này chắc chỉ là ngâm rắn hay rết bình thường chứ không phải ngâm bằng xác người, lại nói nguyên liệu chính của rượu cũng xuất phát bằng cơm lên men, vì vậy có lẽ rượu sẽ an toàn mới đúng.
Tuy Mộc Từ không ham rượu bia thuốc lá, nhưng nhìn sắc mặt như người chết ở trên bàn, cậu không muốn rước thêm phiền nên cẩn thận uống một ngụm.
Thời khắc rượu vào miệng kia, cậu đã nếm trải mùi vị tanh nồng như mùi đất, nếu không phải tự chủ cậu cao thì đã nôn ra ngoài ngay lúc đó rồi.
Đinh Viễn Chí lại càng không có sự chuẩn bị, trực tiếp bị sặc.
6 người trong thổ lâu lập tức chế nhạo lên cậu ta "Anh có uống được không? Có chút rưowuu uống cũng bị sặc, đến đến đến, uống nhiều một chút, tửu lượng phải luyện mới ra, ta thấy cái này do ngày thường cậu uống không đủ đây mà."
Mỗi người đều đổ đầy bát rượu của chính mình, sáu chén rượu lớn đồng loạt đặt ở trước mặt của Đinh Viễn Chí, sáu con mắt dõi theo cậu ta, trên mặt đều toát ra nụ cười quái lạ tràn đầy thoả mãn
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT