Bên trong lều đã nhỏ vô cùng, bởi vậy, có mấy người mới hoảng sợ mà tay chân loạng choạng vấp ngã, cơ hồ là muốn lật tung lều diễn này lên
"Đừng di chuyển!"
Mộc Từ lập tức quát một tiếng, cánh tay của cậu đã đau đến đòi mạng, trong thanh âm đầu đều mang thêm chút ẩn nhẫn, hơi thở dốc hai tiếng để giảm bớt đau đớn, mới nói "Địch ít ta nhiều, chỉ là một đứa bé mà cũng sợ con mẹ gì?! Nếu lật đổ cái lều này thì chúng ta mới thật sự phải chết hết đấy"
"Cậu đừng có mà nói như vậy" Người đàn ông trung niên căng thẳng nói, "trẻ nhỏ oán khí nặng nhất, lại nghe không hiểu tiếng người, tức giận lên có thể sẽ giết sạch chúng ta đấy"
Đinh Viễn Chí cũng có chút kỳ quái "Cây hòe già chiêu quỷ thì tôi biết, nhưng trong gánh hát sao lại có trẻ nhỏ"
Người đàn ông trung niên nói "Tám phần mười là con riêng của người trong đoàn, tục ngữ không phải nói, kỹ nữ vô tình, con hát không nghĩa sao, con hát thường thường sẽ kiếm kim chủ bao dưỡng, phòng tránh không được thì có thai, mà có thai thì bắt buộc phải phá, làm không tốt thì là một xác hai mạng, hiện tại đứa bé đã chui ra đi tìm mẹ, vừa lúc bị chúng ta gặp phải. Đúng rồi, tiếng cười hồi nãy nghe được từ cây hòe già bên ngoài rất có thể là..."
"Nghe qua thì hình như chú rất có nhiều kinh nghiệm trong khoảng này nhỉ" Lục Hiểu Ý châm chọc ông ta một câu

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play