Đếm ngược: 03 ngày 16 giờ 00 phân 00 giây.
Lúc hắn rời giường, Tả Huyền đã không còn trong phòng.
Thẳng đến khi người hầu đưa bữa sáng gõ cửa bước vào, Tả Huyền bị nhốt bên ngoài mang theo Dư Đức Minh và cậu học sinh cùng tiến vào, Mộc Từ không ngờ y sẽ dẫn hai người mới này đến, yên lặng cúi đầu khuấy cháo sữa.
Dư Đức Minh chia nửa cái bánh mì của mình cho Tả Huyền, cậu học sinh cũng chia nửa ly sữa cho y, hai người đánh giá phòng Mộc Từ, xúc động nói: "Chỗ này thật yên tĩnh."
Có lẽ Tả Huyền đã nói chuyện bức hoạ được mang đi bảo dưỡng trên đường, không ai hỏi thêm gì nhiều, Mộc Từ hỏi: "Đức Minh, cậu hẳn là ngày thứ ba rồi? Có cảm thấy không đúng chỗ nào không?"
"Không có, vẫn giống như trước, không có dấu hiệu gia tăng, thật ra tôi đã bắt đầu quen rồi." Dư Đức Minh cười khổ một tiếng "Giống anh nói, tốt xấu gì chúng cũng không đi xuống, còn chưa đủ nữa sao."
Khi con người có đường lui, họ thường có thể duy trì suy nghĩ và lí trí, đêm qua Dư Đức Minh và cậu học sinh thức đến nửa đêm, giấu mình dưới lớp chăn bông, sợ người trong bức họa sẽ đi xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT