Tầng hai bày biện khá bình thường, nhìn qua cũng chỉ giống như phòng làm việc thông thường.
Có thể nhìn ra thôn trưởng thật sự rất cần cù, bọt biển phía dưới đã dùng rất lâu, mơ hồ phác thảo ra hình người, có lẽ trực tiếp coi nơi này như nhà.
Trên vách tường dán những bức tranh được vẽ rất non nớt, nhìn sơ cũng biết là do bàn tay trẻ thơ vẽ, dưới lớp kính của bàn làm việc có vài bức ảnh, không biết là dính nước hay bị ẩm, ảnh chụp đã xuất hiện bong bóng, chỉ có thể miễn cưỡng đoán là ảnh gia đình từ bề ngoài và số lượng người.
Dưới ngăn kéo có không ít trò chơi ghép hình và bút sáp, còn có vài món đồ chơi của trẻ con, có lẽ là đặc biệt chuẩn bị cho Ninh Ninh.
Tả Huyền lật giở một quyển nhật kí xưa cũ từ dưới gối của giường đơn, bên trong kẹp một tấm ảnh đen trắng đã ố vàng, là ảnh của một người phụ nữ. Tuy người phụ nữ trên ảnh nhìn qua tương đối trẻ, nhưng diện mạo cũng không thay đổi quá nhiều, có thể xác định thân phận nhờ so sánh bức ảnh chân dung gia đình, bà là vợ của trưởng thôn, là mẹ của Vương Tài Phát.
Quyển nhật kí rải rác, ngày tháng cũng không cố định, có lẽ viết bằng hứng thú, trong đó có mấy dòng khiến Tả Huyền chú ý.
【 Xuân Hồng nửa điên nửa ngốc, trên phố lúc ẩn lúc hiện, dân làng sợ hãi, nói muốn nhốt cô ấy lại, nhưng cô ấy không đả thương người, tôi thật sự có chút không đành lòng. Nhưng A Tài nỗ lực lâu như vậy, cô gái trong thành phố cũng đi theo nó, ông thông gia cũng chờ xem nó có thể làm được gì, tôi là cha mà không giúp được gì về tiền bạc, cũng không thể còn kéo chân nó. 】

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play