Nhà của Xuân Hồng đã bị bỏ hoang từ lâu, đệm chăn mốc meo, chiếu cũng rữa nát, gần như không có đồ điện gì, cũng may vòi nước có thể sử dụng được.
Các cửa sổ trong nhà Xuân Hồng đều được đóng bằng ván gỗ, suy xét đến tình huống của cô, có lẽ cô từng bị các thôn dân khác nhốt ở đây một khoảng thời gian.
Mấy người quét tước dọn dẹp phòng, Chu Hân Vũ không nhịn được hâm mộ nói: "Tôi cuối cùng cũng phát hiện ra ưu điểm của thế giới này, không nộp tiền cũng không cúp điện mất nước, bao tiền đây a."
Hạ Hàm cảm khái: "Cổ nhân nói chính sách hà khắc còn tàn bạo hơn mãnh hổ, còn cậu, là nghèo còn đáng sợ hơn quỷ."
Mọi người dùng những câu nói đùa để bầu không khí nhẹ nhàng hơn. Sau khi ăn tối, bọn họ chuẩn bị qua đêm trên mặt đất, người xuất lực nhiều nhất là Hàn Thanh và Chu Hân Vũ rất nhanh đã ngủ, hai người phụ nữ có chút lạnh, Hạ Hàm đưa áo khoác cho hai người, các cô cũng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Mộc Từ không ngủ được, muốn tìm người nói chuyện, vừa ngẩng lên đã phát hiện Hạ Hàm rũ đầu, hiển nhiên đang hẹn ước với Chu Công.
"Không buồn ngủ sao?" Giọng nói của Tả Huyền nhẹ nhàng vang lên dưới ánh trăng, y dựa vào vách tường, khí sắc kém hơn ngày thường rất nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT