A Chân nhìn qua mới hơn hai mươi tuổi, thần sắc tiều tụy, ăn mặc khá sạch sẽ, trừ nụ cười cổ quái trên mặt, nhìn qua không có gì lạ.
Nhưng dù Tả Huyền có dùng cách gì giao tiếp, cô đều không có phản ứng, ngược lại, sau khi phát hiện bọn họ không có hành vi công kích, cô lại khôi phục tư thế ban đầu.
Tả Huyền thở dài, đứng dậy, mặt ủ mày ê nói: "Không bạo lực không hợp tác sao, không phải muốn chúng ta đánh một trận chứ."
Mộc Từ đang cúi đầu quan sát A Chân, đột nhiên có cảm giác kì lạ từ sàn nhà truyền đến, giống như toàn bộ sàn nhà đang lưu động, hắn chớp mắt, vốn tưởng là ảo giác của mình, lại phát hiện cảm giác khác thường ngày càng rõ ràng, hắn ngẩng đầu nhìn vết tay bốn phía, sắc mặt trắng bệch: "Mau xem! Dấu tay đó đang động đậy!"
Tả Huyền và Hạ Hàm lập tức nhìn quanh.
Chắc hẳn ai cũng từng đặt bàn tay ướt lên giấy, sau đó nhìn nó khô, quá trình đó được lặp lại trong căn phòng này, mỗi khi dấu tay sắp khô, nó sẽ ngay lập tức khôi phục như lúc đầu, tạo thành một loại lỗi thị giác.
(*) Lỗi thị giác, hay ảo ảnh hoặc ảo ảnh quang học, ám chỉ các giác quan hoặc nhận thức không chính xác của con người về những thứ bên ngoài. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play