"Cậu phát điên cái gì?"
Ôn Như Thủy đoạt điện thoại của Tả Huyền.
Tả Huyền đang hoàn toàn hãm vào sofa, cũng không phản kháng, lười nhác ngả người ra sau, giọng điệu nhão nhão dính dính, giống như đứa trẻ năm tuổi: "Như Thuỷ, mau trả điện thoại cho tôi. Tôi không định cho mấy người cơ hội đưa tôi đến bệnh viện tâm thần, càng không chuẩn bị nhảy cầu tự sát, chỉ là nghĩ tới một khả năng."
Tuy rằng biết Tả Huyền đứng lên là có thể lấy được điện thoại, nhưng Ôn Như Thủy hiểu rõ đối phương sẽ không đứng dậy, vì vậy giơ di động lên tránh tay đối phương: "Vậy thuyết phục tôi đi."
"Tốc độ dòng chảy thời gian trong khách sạn và ngoài thôn khác nhau, quỷ tập kích Quý Chu Hoa và Diệp Liên Liên không phải Xuân Hồng." Tả Huyền nhận mệnh mà ngồi ở sô pha "Cho nên tốt nhất chúng ta nên báo cảnh sát."
Mộc Từ nhỏ giọng hỏi: "Hắn vẫn luôn nói chuyện như vậy sao?"
"Đúng vậy." Hạ Hàm nghiêm túc gật đầu "Cũng giống như trong các đề thi toán, đáp án của câu hỏi lớn nhất vĩnh viễn chỉ có học bá biết."
Trên mặt Chu Hân Vũ dán băng keo, dường như đang muốn nói gì đó, nhưng khoé miệng đau đến không ngừng giật giật, một lúc sau mơ hồ nói: "Rõ ràng như vậy? Tại sao tôi không nhìn ra."
Tả Huyền lười nhác dựa vào sô pha, nhìn ba người: "Tôi nói Chu Hân Vũ, quên đi, tin tức Ninh Ninh là các người nói cho tôi."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play