Tả Huyền đã có một kỳ nghỉ an toàn dài nhất từ trước tới nay —— 10 ngày.
Số ngày nghỉ như vậy đối với người khác có thể rất bình thường, nhưng người chỉ trong vòng 5 đến 6 ngày sau là phải xuống trạm thì lại có chút kỳ lạ, ngay cả chính hắn cũng cảm thấy có chút không quen
Lúc nhận được vé tàu là vào sáng sớm nay, Tả Huyền không nhịn được thở phào nhẹ nhõm, nhìn Mộc Từ cười nói "Suy nghĩ kỹ một chút, chuyện này giống với lúc đi làm. Đi làm thì nghĩ đến ngày nghỉ, đến ngày nghỉ rồi lại nghĩ tới sao không đi làm, huống hồ có mấy ông chủ còn đáng sợ hơn cả quỷ?"
Mộc Từ nói "Anh có thể nghĩ như vậy là tốt nhất, tôi còn lo lắng khi anh trở về cuộc sống bình thường sẽ không hội nhập được."
Câu nói này khiến cả hai đều im lặng
Một lúc sau, Tả Huyền mới khẽ mỉm cười "Điều này làm tôi nhớ ra, ở trên tàu lâu, tôi gần như quên mất cảm giác thông thường là phải trả tiền, lúc trở về mà đi lấy đồ rồi đi, nói không chừng sẽ bị túm lại đánh cho một trận"
Đây đương nhiên là câu nói đùa, phần lớn thời gian của tất cả mọi người đều ở trên tàu hỏa, nhưng thỉnh thoảng họ vẫn có thể sống một cuộc sống bình thường ở trạm dừng trong vài ngày, còn không đến mức quên đi mấy chuyện thường thức này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT