Nhìn thấy người đã chết lần nữa xuất hiện ở trước mắt, cũng không phải là trải nghiệm tốt đẹp gì
Không cần biết Hạ Hàm hay Ôn Như Thủy, thời điểm nhìn thấy người này có mừng đến phát khóc hay không, Tả Huyền chỉ cảm thấy vô cùng vô tận hàn ý leo lên lưng, hắn cùng Lãnh Thu Sơn cũng có quen biết nhau, nhưng tình cảm cũng không nhiều đến nỗi nhìn thấy một kẻ đã chết xuất hiện ở trước mặt mình còn có thể vui vẻ
"Còn có một người?" Tô Lăng từ phía sau Tả Huyền thò đầu ra, nghi hoặc mà nhìn về phía Lãnh Thu Sơn, "Kia... Chúng ta không phải mười người, mà là mười một người? Cho nên không phải thời gian xảy ra vấn đề, cũng không phải đường do Hộp Mù bày trò, mà là khi bắt đầu chúng ta đã thiếu mất một người?"
Mạch Lôi nhẹ giọng nói "Nhưng còn số lượng kiến trúc thì sao?"
Điều này làm cho Tô Lăng lập tức á khẩu không trả lời được, hắn cũng không nghĩ ra.
Ngược lại La Vĩnh Niên nắm lấy trọng điểm, không giống Tô Lăng hoàn toàn đặt tâm trí lên quy tắc của trạm dừng, cậu nhẹ giọng hỏi "anh Tả, người nọ là bạn bè của anh sao?"
"Bạn bè" Tả Huyền thần sắc trở nên phức tạp, "Có lẽ là vậy... Tôi cũng không biết đến cùng hắn có tính là bằng hữu của tôi hay không, nhưng có một chút điều tôi rất chắc chắn"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT