Thụ Chỉ Qua gật đầu: "Đồng ý. Cục diện chiến trường Luân Hồi đã đi về hướng ổn định. Hiện nay phải giữ sách lược bảo thủ, ưu tiên ổn định địa bàn.”
Mọi người còn lại liếc nhìn chung quanh, lần lượt phát biểu ý kiến của mình.
Cuối cùng, Lôi Thản nhận được hai con hoang thú viện trợ. Ông ta ôm mối hận lườm Hạc Phong Dương, nghiến răng nghiến lợi.
Coong.
“Tiếp theo, tiến hành thảo luận kiếm phái Quân Thiên.” Thái thượng Đại trưởng lão nói.
Khuê Lịch nghe vậy chợt giật mình, ngồi ngay ngắn dậy.
Nhận ánh mắt của mọi người, y nói: “Kiếm phái Quân Thiên lệ thuộc Tiên Hạc môn ta đã gần nghìn năm nay. Họ được chúng ta bao che, kinh doanh lâu năm, bây giờ đã có tới ba vị cổ tiên. Họ muốn thoát ly lệ thuộc, thoát ly phái ta. Một khi họ thành công, lực khống chế Tây Bắc của chúng ta sẽ giảm đi nhiều, danh dự của Tiên Hạc môn cũng sẽ tổn thương. Tuy không có chứng cứ sáng tỏ, nhưng ta đã suy tính mấy lần, nghi ngờ đằng sau có cái bóng của Vạn Long Ổ. Nếu kiếm phái Quân Thiên thoát ly chúng ta và nương nhờ Vạn Long Ổ, sự việc lại càng gay go hơn. Chúng ta giáp ranh với Vạn Long Ổ, ranh giới của kiếm phái Quân Thiên sẽ theo đó nhập vào trong phạm vi thế lực của Vạn Long Ổ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT