Rõ ràng, hắn đã kiếm được lời.
“Nhưng nếu nói đến tổn thất, phải nói đến cổ Lưu Lạc Thiên Nhai.” Phương Nguyên móc con tiên cổ Lưu Lạc Thiên Nhai ra.
Lúc này, khí tức tiên cổ không còn ổn định như ngày thường, mà là một cảm giác hư nhược.
Trên người cổ trùng cũng không còn ánh sáng khỏe mạnh, mà là ảm đạm vô thần.
Phương Nguyên biết: “Tiên cổ Lưu Lạc Thiên Nhai ban đầu nằm trong phúc địa Vương Đình, là lúc mà đói dừng no cũng dừng. Dưới màn gió Đại Đồng, ý chí Mặc Dao đã thôi động lầu Cận Thủy kịch chiến, về sau ta cũng thúc giục cổ này nhiều lần. Nó đã đạt đến ranh giới cuối cùng, phải cần cho ăn. Nếu không cho ăn, tiếp tục thúc dùng, chỉ sợ sẽ bị chết đói.”
Tiên cổ Lưu Lạc Thiên Nhai là tiên cổ đầu tiên “kêu đói” trong tay Phương Nguyên.
Hoàn toàn có thể đoán được, theo thời gian trôi qua, sẽ còn có nhiều tiên cổ trong tay Phương Nguyên kêu đói, cần cho ăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play