­ ­  ­ ­ ­
Tiểu bộc lắc đầu rồi lại gật đầu: “Ban đầu, cổ Thủy Văn mà lão gia mua không có vấn đề. Từng trang văn chương nối gót mà ra, lão gia vui vô cùng, trong đêm đó viết sáu năm chục chương. Đến sáng sớm, lại xảy ra vấn đề. Lão gia còn chưa dùng bữa sáng đã tiêu chảy không thôi. Mà tiêu chảy cứ như chảy nước. Càng đáng sợ hơn chính là đi từ sáng đến tối, liên tiếp hai mươi lần. Đáng thương cho lão gia vốn như lang như hổ, chỉ trong một ngày đã trở nên thê lương như thế.”
Lúc này Phương Nguyên mới hiểu ra, đồng thời trong lòng còn có nắm chắc.
Cổ Thủy Văn không có vấn đề, mà là dùng nhiều sẽ có vấn đề, ai cũng không chịu nổi.
Hăng quá hóa dở chính là lẽ thường của thế gian. Dùng cổ luôn có phong hiểm. Rơi xuống kết quả như vậy cũng là gieo gió gặt bão.
“Mông gia ép buộc ta đến đây quả là không sai. Mặc dù cổ trùng Trụ đạo của ta không có thủ đoạn giống như y sư nhưng dùng ở đây lại vừa đúng, có thể trị liệu được.” Phương Nguyên thầm nghĩ.
Phương Nguyên thăm dò mộng cảnh đã không còn là tân thủ, kinh nghiệm tích lũy đã vô cùng phong phú.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play