Ở lại Hiếu Thành hơn một tháng, cũng gần hai tháng rồi, cuối cùng Giang Trầm Ý cũng có thể rời đi.
Trước khi đi, cậu cố nhớ lại thời gian mình rời siêu thị, lúc này mới nhận ra đã ba tháng rồi cậu chưa về nhà.
“Chẳng trách mình thấy mệt thế, hóa ra đã ở bên ngoài suốt ba tháng…” Lúc hai người đợi ở phòng chờ VIP để lên máy bay, Giang Trầm Ý rũ rượi, gần như muốn nằm bò ra bàn.
Hoắc Vân Khê nhìn cậu với ánh mắt thoáng chút u sầu, y đỡ cậu dậy, để cậu dựa vào vai mình.
Tinh thần lực hao tổn ở Thủ đô và Hiếu Thành, cùng với vết thương do trúng pháo trên tàu, khiến Giang Trầm Ý đến giờ vẫn chưa hoàn toàn bình phục.
Đặc biệt là trong nửa tháng gần đây, Giang Trầm Ý liên tục mở cổng không gian nhiều lần, lại thêm trận hỏa hoạn thiêu rụi tế đàn, khiến cơ thể vốn chỉ vừa khá hơn một chút lại bị tiêu hao gần như cạn kiệt.
Hoắc Vân Khê cảm thấy không thể ở lại đây thêm nữa, vì vậy, bất chấp sự níu kéo của nhà họ Hoắc, vào ngày thứ ba sau khi mọi chuyện kết thúc, hai người vội vàng rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT