Những nạn nhân có thể cứu đều đã được cứu về. Hung thủ cùng đồng bọn cũng đã toàn bộ bị bắt giữ. Linh hồn của những kẻ đầu sỏ gây tội thì bị xé thành từng mảnh nhỏ, cuối cùng còn bị một ngọn lửa thiêu đến không còn chút tro tàn.
Vụ án này, ngoại trừ một vài chân tướng vẫn chưa được làm sáng tỏ hoàn toàn, thì về cơ bản cũng đã có thể coi là kết thúc. Nói cách khác, những chuyện còn lại hẳn là không còn liên quan gì đến Giang Trầm Ý nữa.
Sau giấc ngủ thứ hai, Giang Trầm Ý ngủ một mạch gần ba ngày mới tỉnh lại. Vừa mới tỉnh, cậu liền ôm chầm lấy Hoắc Vân Khê mà kêu đói không ngừng. Cậu đói đến mức hai mắt đều có chút đỏ lên, suýt chút nữa là ôm lấy đối phương mà cắn một miếng cho hả.
Thực ra cũng không hẳn là “suýt chút nữa”, bởi vì cậu thực sự đã cắn một phát vào cổ Hoắc Vân Khê rồi. Chỉ là sau khi cắn xuống, cậu mới đột nhiên phát hiện trong miệng hình như không phải là thịt…
Cậu có chút chột dạ liếm liếm vết cắn, rồi lặng lẽ trề môi, tiếp tục gục đầu vào sau lưng đối phương.
Lúc này, Giang Trầm Ý đang trong trạng thái thần trí hỗn loạn, vì vậy cậu hoàn toàn không để ý đến việc người đàn ông bị mình cắn một miếng kia toàn thân đều căng cứng cả lại. Đặc biệt là sau khi cậu chột dạ liếm liếm, Hoắc Vân Khê đã phải nghiến chặt răng hàm mới không để lộ ra vẻ thất thố.
Một lúc lâu sau, người đàn ông mới chậm rãi thở ra một hơi, vẻ mặt vô cùng bất đắc dĩ liếc nhìn chàng trai đang bám dính trên lưng mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT