“Thị trấn Long Nguyên sao?”
Cục trưởng Long chìm vào dòng suy tư, rồi ánh mắt bà từ từ chuyển hướng sang một phía khác – chính là hướng mà bốn viên cảnh sát nhân dân ban nãy đã rời đi.
“Các vị thử đoán xem, mấy người này thuộc đồn công an nào?”
Câu nói của bà khiến ba người còn lại đang ngồi đều nở một nụ cười ngầm hiểu. Chín phần mười là từ đồn công an thị trấn Long Nguyên đến rồi còn gì.
Ánh mắt Giang Trầm Ý cũng hướng về phía đó. Cậu từ từ nhắm mắt lại, thả lỏng những giới hạn của bản thân, và ngay lập tức, những âm thanh hỗn tạp trong tai trở nên ồn ào, rõ rệt hơn. 
Cậu đã ghi nhớ giọng nói của tất cả những người từng gặp trong tòa nhà này, bao gồm cả người hầu, cho nên những giọng nói xa lạ xuất hiện trong tai lúc này chắc chắn thuộc về bốn viên cảnh sát nhân dân kia. Thế nhưng, khi cậu hoàn toàn thả lỏng những giới hạn, những gì cậu nghe được lại không chỉ có bốn giọng nói xa lạ.
Thấy Giang Trầm Ý nhắm mắt, Hoắc Vân Khê biết cậu đang lắng nghe tiếng lòng của những người xung quanh, bèn ra hiệu im lặng với Nguyên Ái Bình và Cục trưởng Long.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play