Tô Miểu vừa nhìn thấy chiếc xe nhà mình trong bãi đỗ xe liền vụt chạy chui vào. Tô Triển Bằng đang cầm điện thoại định gọi cho con trai, bị cảnh tượng này của Tô Miểu làm cho hoảng sợ. Ông trợn hai mắt, khí thế của người lăn lộn trong thương trường lập tức hiện ra. Thấy là con trai ngoan của mình, ông mới làm như không có chuyện gì mà buông chiếc điện thoại có thể dùng để đập gạch trong tay. 
Tô Triển Bằng cười ha hả: "Bảo bối ngoan, là định dọa cha già của con đấy à!"
Tô Miểu không trả lời, vẫn đang bình phục tâm trạng, Tô Triển Bằng một mình lảm nhảm nói một đống lớn. Người đàn ông trung niên cao lớn thô kệch đột nhiên cảm thấy không ổn, quay đầu nheo mắt nhìn kỹ Tô Miểu, mới phát hiện bộ đồng phục xanh đen của hắn lại ướt sũng. 
Tô Triển Bằng lập tức tức sôi máu, vốn dĩ đã giống Trương Phi, giờ càng giống hơn. Khiến hệ thống pháo hôi sợ hãi mà co rúm cái đuôi của mình. "Bảo bối ngoan! Sao người lại ướt! Ai bắt nạt con! Cha bây giờ liền đi giáo huấn đám tiểu tử thúi đó!"
Tô Miểu giữ chặt Tô Triển Bằng đang như muốn đi gây chuyện, giọng nói run rẩy khi đã lấy lại được hơi: "Ba! Chạy mau!" Có quỷ đang đuổi giết con!
Tô Triển Bằng không hiểu mô tê gì, nhưng vẫn khởi động xe rời khỏi trường học. Trên đường, Tô Miểu dùng lý do không cẩn thận bước vào đài phun nước để lừa dối thành công. Tô Triển Bằng lảm nhảm bật điều hòa, bảo hắn đắp chăn. "Sao lại bất cẩn như vậy, lát nữa lại bị cảm, chúng ta trước không về nhà mà đi bệnh viện mua ít thuốc đã." "Bảo bối ngoan sao không mang đồ về nhà?" 
Tô Miểu đang lau tóc thì khựng lại, sợ ba hắn nhìn thấu rằng hắn là trốn về nhà, nên cái gì cũng không mang theo. Nhưng may mà Tô Triển Bằng lại vui vẻ lẩm bẩm: "Bảo bối ngoan lại muốn mua quần áo mới hả, mua! Bảo bối ngoan muốn mua gì thì mua nấy!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play