Edit :Cáa
Tống Vân Giám lại nở nụ cười quen thuộc, cúi người nhìn Hạ Mạt đang ôm mặt khóc. “Không sao chứ? Cậu có thể đứng dậy được không?”
Hạ Mạt muốn lắc đầu từ chối, nhưng giọng điệu nhẹ nhàng của Tống Vân Giám không cho cậu cơ hội giải thích, đành dựa vào tường gắng gượng đứng lên. Cậu cắn môi dưới, nghẹn ngào bật khóc.
Tống Vân Giám im lặng đợi đến khi cậu ngừng nức nở, rồi đưa cho Hạ Mạt một chiếc khăn giấy. Hạ Mạt đỡ lấy trong bất lực, giây lát sau mới khẽ lau khô nước mắt.“Em thành thật xin lỗi, Bộ trưởng… Em cũng không hiểu sao bạn học Tần lại bỗng dưng đánh em.”
Tống Vân Giám chăm chú nhìn Hạ Mạt: “Cậu và Tần Chấp trước đây có quen biết không?”
Hạ Mạt lắc đầu, nét mặt ủ ê:“Ừ….chức cũng xem như có quen biết.”
Giọng cậu vẫn khàn khàn, xen lẫn tiếng nức nở:“Bạn Tần hôm trước bị ngất xỉu trên đường, em chỉ muốn dìu bạn ấy đến phòng y tế của trường thôi…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT