8
Cô nhấp một ngụm, khóe môi cong lên ý cười đáng yêu: “Trong mơ tôi cho anh.”
"Ra là vậy, cái tên WeChat 'Mộng tưởng hão huyền Phỉ Phỉ' của em bắt nguồn từ đây." Ôn Kiến Từ ngầm chỉ.
Cảm giác xấu hổ khiến Hạ Úc Phỉ suýt chút nữa lại nghẹn lời, nhưng không hiểu sao, hai chữ "Phỉ Phỉ" được anh trầm thấp gọi lại nghe hay đến lạ, như thể cũng trở nên cao quý hơn.
Bỗng nhiên, Ôn Kiến Từ cúi người xuống, cầm lấy túi của cô: “Đi thôi.”
Hạ Úc Phỉ có chút kinh ngạc: "Đi đâu?" Đêm nay cô đâu có định đến phòng tổng thống 2537.
Ôn Kiến Từ dựa theo mạch suy nghĩ của cô mà thản nhiên đáp: “Trong mơ em đã cho tôi rồi, nói vậy trong mơ còn ở trong nhà, đương nhiên là phải đi lấy lại 'cà chua bi' của tôi”
Cái gì cơ? Anh gọi cô là... "cà chua bi"?!
Hạ Úc Phỉ sâu sắc cảm thấy có lẽ vì Ôn Kiến Từ là con trai độc nhất của nhà hào môn nên lớn đến thế này vẫn chưa từng biết đến hai chữ "khiêm nhường", chỉ biết cái gì anh coi trọng thì cứ yên tâm thoải mái mà chiếm đoạt lại thôi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play