Di động đặt trên bàn rung không ngừng, Quý Lẫm nhíu mày, bỏ bút xuống, quay đầu hướng phòng Quý Nguyệt kêu một tiếng: “Ngu ngốc, điện thoại em kêu.”
Quý Nguyệt không có trả lời, Quý Lẫm không kiên nhẫn sách một tiếng, cầm lấy di động đi tới phòng Quý Nguyệt. Anh gõ cửa phòng, vẫn như cũ không được đáp lại, anh liền đẩy cửa ra.
Phòng Quý Nguyệt lung tung rối loạn, đủ loại áo tắm ném đầy đất. Quý Lẫm dẫm tới gì đó mềm mại, vừa cúi đầu nhìn, phát hiện bản thân dẫm lên một cái áo ngực, anh ghét bỏ lắc đầu, nhặt lên áo ngực, đem nó để lên ghế.
Rèm không có kéo lên, Quý Lẫm có thể thấy được Quý Nguyệt đang nằm trên giường, đắp chăn mỏng, tựa hộ đang ngủ.
Quý Lẫm lắc lắc đầu, lẩm bẩm: “Đều học cao trung, còn giống như con nít, cũng không sợ mất mặt.”
Anh đến gần giường Quý Nguyệt, vừa định đẩy vai Quý Nguyệt, đột nhiên phát hiện đầu giường cô để một cái váy liền màu xanh nhạt. Rõ ràng quần áo của cô đều tùy chỗ ném loạn, cố tình cái váy này lại được ưu đãi, có thể chỉnh tề mà ở trên đầu giường.
Quý Lẫm ngẩn người, ánh mắt lập tức nhu hòa vài phần. Anh nghĩ đến khoảng thời gian trước xem pháo hoa cô tốt đẹp lại chói mắt, lại nhớ đến khi cô mặt váy thùy mị lại ôn nhu.
Bỗng nhiên, Quý Nguyệt trở mình, nằm thằng trên giường, chăn trên người cô bị trượt xuống. Quý Lẫm có thể nhìn thấy trên người Quý Nguyệt chỉ mặc áo tắm, tuy rằng áo tắm rất bảo thủ, nhưng dáng người Quý Nguyệt thực tốt, mặc lên có vẻ gợi cảm, lộ ra bộ ngực trắng như tuyết của cô với rãnh ngực thật sâu.
Quý Lẫm hoảng sợ, vội nghiêng đầu không nhìn cô. Di động trên tay anh còn đang chấn động, Quý Lẫm sợ đánh thức Quý Nguyệt, vội cắt đứt cuộc gọi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT