Sợ hãi và kinh dị là cảm xúc mà tôi biết rõ nhất; biểu hiện trên khuôn mặt của người đàn ông kia không phải là cố ý giả vờ.
“Người này hẳn không phải là streamer.” Tôi cất điện thoại vào túi, nguồn sáng duy nhất biến mất khỏi phòng. Trung tâm Sarcoma lại bị bóng tối nuốt chửng một lần nữa.
Hai người im lặng nhìn nhau; trong phòng chỉ còn mỗi bể nước thỉnh thoảng vang lên từng tiếng ùng ục... ùng ục...
“Anh là ai? Hơn nửa đêm, sao lại xuất hiện ở đây?” Giằng co trong một thời gian ngắn, đôi đồng tử hoảng loạn của người đàn ông lạ mặt kia đã chậm rãi bình tĩnh lại. Gã không nói lắp bắp nữa, chỉ là âm điệu vẫn còn mang theo một chút run rẩy rất nhỏ.
Dường như gã còn sợ hãi hơn cả mình?
Với tư thế hiện tại của tôi, nếu bị tấn công, tôi khó mà phản ứng lại kịp. Do đó, tôi lập tức đảo người, buông tay, nhảy khỏi phần đỉnh của cái thùng sắt.
“Vậy anh là ai? Theo tôi được biết, bệnh viện này đã hoang phế gần 20 năm, ắt hẳn bên trong cũng không có nhân viên nào còn lại cả. Thế nên, tại sao anh lại xuất hiện ở đây?” Tôi cũng nhanh chóng bình tĩnh lại, lau sạch đi mồ hôi trong lòng bàn tay rồi vận dụng Phán nhãn để quan sát kẻ trước mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT