“Sẽ không nghiêm trọng như vậy đâu, đúng không?” Phùng Minh Long không đồng ý với lời của Vương Sư: “Thời đại nào rồi, ở đâu ra bệnh dịch?”
“Chúng ta không hề biết ngôi làng này có từ bao giờ, bị bỏ hoang trong bao lâu. Tốt hơn hết là nên cẩn thận.” Vương Si8 ngập ngừng rồi nói tiếp: “Trước kia, tôi phải điều tra thực địa tại một số ngôi làng hoang vắng để tìm tư liệu viết lách; nhưng trước khi lên núi, tôi từng được những người cao tuổi địa phương can ngăn lại. Họ nói rằng, vì những ngôi làng hoang vắng kia đã không có người ở từ rất lâu, giờ ngoại trừ thú dữ và bệnh dịch ra, còn có rất nhiều thứ tà dị.:
Trong lúc Phùng Minh Long và Vương Sư nói chuyệncùng nhau, tôi lại bám sát theo cô gái có hai gương mặt kia, dùng Phán nhãn mà quan sát ngôi làng nơi khe núi.
Xung quanh đều là núi non, không có đường ra. âm khí liên tục tích tụ, thoạt nhìn đúng là một nơi chuyên dành cho việc “ẩn náu”.
“Có ánh sáng?” Dõi mắt trông về phía xa, tôi đứng trên đỉnh núi, mơ hồ nhận ra có thứ gì đó nhấp nháy vài lần trong thôn, nhưng cũng không biết đó là ánh nến hay ma trơi nữa.
“Đừng cãi nhau nữa, chuẩn bị vào thôn đi.” Ta kiểm tra mấy lá bùa trên người. Lúc này là đã rời khỏi đoàn tàu, bùa chú Diệu Chân hẳn là có thể được sử dùng bình thường.
“Không suy nghĩ thêm nữa sao?” Vương Sư chỉ vào người phụ nữ mang hai gương mặt: “Tôi đề nghị chúng ta không nên hành động hấp tấp. Cứ xem cô ấy làm gì tiếp theo rồi tính tiếp.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT