Cảm nhận bụng mình bị một cái bắp chân đụng nhẹ, tôi biết đây là tín hiệu của Vương Sư. Có một sự hiểu biết thầm lặng giữa hai “kẻ sát nhân” từng chơi chung một trò chơi chết chóc.
Tôi vẫn không thể vạch trần Vương Sư lúc này; trước khi cô tiếp viên lên tiếng, tôi đã buông lỏng tay ra, giả vờ ngoan ngoãn nghe lời.
Cô tiếp viên hậm hực, vừa định điên cuồng lên, nhưng khi nhìn bộ dạng của tôi như này thì chợt có cảm giác như bản thân vừa đấm vào một chiếc gối bông vậy. Cô ta không nói gì thêm nữa, chỉ hừ lạnh một tiếng rồi siết chặt bả vai của tôi mạnh hơn.
“Cô có thể nhẹ tay xíu được không? Tôi không chạy trốn đâu mà.” Theo sau cô tiếp viên bước tới toa kế tiếp, nói thật là bây giờ tôi cảm thấy hơi hối hận. Lúc trước, lẽ ra tôi nên lấy thêm thông tin từ cụ Văn, ít nhất là nên hỏi phải mất bao lâu nữa để đến điểm dừng tiếp theo, nhằm có thể chuẩn bị đầy đủ tâm lý hành động.
“Thật đáng tiếc.” Tôi chậm rãi nhìn lại chiếc giường của Vương Sư. Con cáo già này thực sự rất bình tĩnh, không hề động đậy và ngụy trang rất hoàn hảo. Nếu tôi không biết trước là gã đang ở dưới tấm vải trắng, e rằng lúc này cũng chẳng mảy may nghi ngờ là ở đây còn có một “người” khác nữa.
Chiều dài của toa tàu ngày 26/10 dài gấp hai lần các toa tàu khác, có thể do đây đều là giường nằm. Nhưng cũng có thể do ngày này lại chính là Tiết Trùng cửu của dương gian, vạn quỷ ẩn nấp, cùng tranh nhau lên tàu.
“Cho tôi hỏi một câu được không? Tại sao toa tàu này lại là toa giường nằm, trong khi những toa khác đều là ghế ngồi? Giá vé của chúng ta có khác nhau không?” Sau khi liên hệ với Vương Sư, tôi đã không còn nóng nảy nữa rồi. Mưu sự tại người, thành sự tại trời; dù biến cố có tiếp tục xảy ra nữa, tôi cũng đành cam chịu số phận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play