Tô Tiểu Tô uỷ khuất hai mắt đẫm lệ nhìn Tô San San nói: “Chị gái tốt của em, từ khi chị đến nhà em, em luôn xem chị như chị ruột vậy mà chị vừa nói những gì, đang yên đang lành sao lại phải tạt nước bẩn lên người em? Không chứng cứ, không bằng chứng mà hủy hoại trong trắng của em, làm hỏng danh tiếng của em, chẳng phải là muốn bức tử em sao?” 

Tô Tiểu Tô nói xong liền bắt đầu diễn xuất đi con đường bạch liên hoa khiến ánh mắt kỳ lạ của mọi người lại đồng loạt nhìn về phía Tô San San.

Đúng vậy, người phụ nữ trong phòng rõ ràng không phải Tô Tiểu Tô nhưng tại sao Tô San San lại khẳng định đó là em gái mình. Điều này thật đáng suy ngẫm.

Tô San San đã hoàn hồn, tức đến run người, cảm nhận được ánh mắt ý vị sâu xa của mọi người, vội vàng lắc đầu nói: “Chị không cố ý, chỉ là tối nay chỉ có em một mình ở nhà và chuyện đó lại xảy ra trong phòng ngủ của em. Chị chỉ là quá sợ hãi nên mới nghĩ người đó là em. Em gái, em nhất định phải tin chị, chị chỉ là quá sợ hãi thôi!”

Tô Tiểu Tô đáy mắt nhanh chóng lóe lên hàn quang, cắn môi như thể chịu một oan ức lớn: “Chị gái, sao chị có thể nói dối chứ, tối nay rõ ràng em và mẹ ở nhà. Lãnh đạo đơn vị của ba đến tìm mẹ nói muốn thăng chức cho ba, mẹ vui vẻ mời ông ấy ở lại ăn cơm còn bảo em đi mua một phần thịt kho tàu ở nhà ăn Quốc Doanh. Sợ em vội vàng trên đường bị ngã còn đặc biệt dặn em có thể về từ từ. Đây là thịt kho tàu nếu không tin mọi người có thể đến nhà ăn Quốc Doanh hỏi. Chị gái phòng ngủ này là phòng ngủ của hai chúng ta, chuyện xảy ra mà chị nói là chuyện gì vậy? Mẹ và chú ấy đâu rồi?” 

Tô Tiểu Tô cầm phần thịt kho tàu trong tay lên nói còn không quên nhìn quanh. Mọi người kỳ lại nhìn về phía phòng ngủ không ai dám lên tiếng. 

Tô San San đột nhiên có một linh cảm không hay, mẹ cô ta đâu rồi? 

Lúc này Trịnh Xuân Hoa nằm dưới đất mơ màng mở mắt, đột nhiên thấy một khuôn mặt xấu xí phóng đại lập tức sợ hãi hét lên, đẩy mạnh người đàn ông đang đè lên mình bật dậy.

Mọi người trợn mắt há mồm nhìn Trịnh Xuân Hoa cùng với đôi thỏ trắng nhảy nhót và những vết tích trên người, còn gì không hiểu nữa.

“Trời ơi vợ nhà họ Tô ngoại tình.” 

Không biết ai hô lên một tiếng, cả đám người lập tức nổ tung bàn tán xôn xao, mọi người chỉ trỏ lại đứng trên đỉnh cao đạo đức bắt đầu chỉ trích.

Trịnh Xuân Hoa đã phản ứng lại chộp lấy quần áo dưới đất che lên người suýt nữa thì suy sụp, tại sao lại thế này? Rõ ràng là Tô Tiểu Tô sao lại biến thành mình? 

Trịnh Xuân Hoa không ngừng khóc đau khổ, bà ta chưa bao giờ mất mặt đến thế lại còn bị nhiều người nhìn thấy hết, sau này làm sao gặp mặt người khác. 

Tô San San đờ đẫn nhìn mẹ mình, cả người đã ngây dại. 

“Sao trong nhà đông người vậy?” Giọng nam trung niên nho nhã, từ tính vang lên. 

Căn phòng lập tức im lặng, mọi người khó xử nhìn Tô Kiến Quốc ngượng ngùng xoa mũi không biết chuyện gì đã xảy ra.

Một bà già lớn tuổi tiếc nuối nhìn Tô Kiến Quốc nói: “Kiến Quốc sao giờ cậu mới về? Cậu mau vào phòng xem đi, vợ cậu có chuyện rồi.”

Mọi người tự động nhường ra một lối đi, Tô Kiến Quốc mặt đầy nghi hoặc bước tới, cho đến khi nhìn thấy cấp trên trực tiếp nằm trần truồng dưới đất và người phụ nữ co ro ở góc tường không mảnh vải che thân, còn gì không hiểu nữa.

Ông ta trực tiếp nổi giận tiến lên túm tóc Trịnh Xuân Hoa tát liên tiếp mấy cái vẫn chưa hả giận, lại đá thêm mấy cú mạnh. 

Lão đàn ông này không phải nói để dành cho Tô Tiểu Tô sao? Đồ đàn bà thối dám lừa đảo, không ngờ hai người đã gian díu từ lâu còn lừa mình nói là thích Tô Tiểu Tô. 

“Hôm nay tao đánh chết mày, dám lén lút ngoại tình sau lưng tao.” 

‘Bốp bốp’

“Dám lén lút làm chuyện bẩn thỉu sau lưng tao.”

‘Bốp bốp’ 

“Tao đánh chết mày.” 

‘Bốp bốp bốp bốp’  

Trịnh Xuân Hoa đau đến kêu thảm liên tục né tránh, miệng kêu oan rằng bà ta bị người ta hãm hại.

Tô San San càng sợ hãi trốn trong đám đông dù người bị đánh là mẹ của mình, cô ta cũng không nghĩ đến việc đứng ra bênh vực, cha dượng quá đáng sợ, cô ta sợ bị đòn.

Tô Tiểu Tô nhếch môi châm biếm, vui vẻ xem kịch.

Không lâu sau người của một bộ phận đặc biệt nào đó đến.

“Chúng tôi nhận được báo cáo từ quần chúng nói ở đây có người làm loạn quan hệ nam nữ.” 

Nhìn thấy tình hình trong phòng, không nói hai lời trực tiếp bắt Trịnh Xuân Hoa và gã béo đi.

Những người này thật là hiệu quả, cũng không uổng công cô trên đường về đã tốn năm đồng tiền cho một đứa trẻ đi thông báo tin tức.

Sau khi mọi người đi, Tô Kiến Quốc hoàn toàn không để ý đến hai cô con gái, tức giận trở về phòng ngủ.

Tô Tiểu Tô là người đầu tiên trở về phòng ngủ khóa cửa lại, hoàn toàn không quan tâm đến Tô San San vẫn còn ở phòng khách.

Cô không muốn ở chung phòng với kẻ nguy hiểm, vạn nhất nổi điên giữa đêm muốn gi.ết cô thì sao. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play